Những Bài Thơ Viết Vội
MỘT CHIỀU BÊN EM
Tôi về ôm kỷ niệm
Của một chiều bên em
Bài Tango vui nhộn
Còn vương vấn tâm hồn
Chiều Paris tôi đến
Đi dưới trời mưa bay
Chung nhau cây dù nhỏ
Từng cơn mưa tình say.
Mây Ngàn
CON TẦU ĐẾN MUỘN
Đêm Paris có đoàn tàu về muộn
Người bạn hiền còn đứng đợi đâu đây
Trái tim tôi tiếng hát của tình say
Linh hồn tôi tình bạn hữu đong đầy
De l’est âm u mịt mù mưa gió
Vạng đưa tôi, Đức đón giữa gare khuya
Ôi kẽ đến, người đi về muôn ngã
Ba đứa mình một lối cũ tình xưa
Mây Ngàn
LẶNG THINH
Paris tôi lại dến đây
Tìm người yêu cũ, tìm thầy bạn thương
Kìa ai đứng đợi bên đường
Thầy tôi tóc trắng điểm sương mái đầu
Thời gian vội vã qua mau
Ai giam trong mắt một màu luyến lưu.
Mây Ngàn
TÌNH BẰNG HỮU
Chiều nay ghé lại nhà chị Vân
Gió thổi hiu hiu đêm xuấng dần
Tôm khô củ kiệu bày lên đĩa
Bia lạnh bờ môi khách lâng lâng
Thương ai mở rộng nhà đón khách
Thầy quý bạn yêu ghế kéo gần
Phó mát thơm ngon tình bằng hữu
Rượu đỏ từng ly uống cạn dần.
Mây Ngàn
TÌNH MÙ XA
Paris tháng Năm trời chợt lạnh
Chắc còn buồn chuyện thưở ấy xa nhau
Em ngày đó biết yêu nhưng chưa lớn
Lỡ ân tình nào phải tại anh đâu
Anh trở về đây tìm người yêu dấu
Chốn quê người gặp lại để xa nhau
Chiều Paris buồn ơi thương nhớ lạ
Đã lâu rồi, bốn mươi năm mù xa
Gọi mãi tên em, tận cùng nỗi nhớ
Trời Paris buốt giá giữa mênh mông
Ngày nắng, đêm mưa mây xuống thấp
Sao lòng anh nỗi nhớ vụt lên cao.
Mây Ngàn
BÊN THỀM MƯA RƠI
Hỏi người qua phố Paris
Có ai nhặt được chút gì thương yêu
Hỏi người qua phố cuối chiều
Có nhìn sợi nắng tiêu điều xót xa
Hỏi người qua phố hôm qua
Có hay tình đã mù xa ngút ngàn
Mưa chiều mỏi bướt chân hoang
Nhớ bao kỷ niệm ngỡ ngàng tình tôi
Tưởng chừng tình đã phai rồi
Tim in dấu ấn một đời khó quên
Nhạc tình tôi viết bao đêm
Âm vang giọt nước bên thềm mừa rơi.
Mây Ngàn
BÀN TAY
Giữa màng đêm trên tầu cao tốc
Đôi bạn hiền sát cạnh bên nhau
Đèn sân gare thinh lặng cúi dầu
Ôn kỷ niệm ngày xưa thân ái
Belgique đây đoàn tầu ngừng lại
Năng đợi chờ siết chặt bàn tay
Bốn mươi năm tình vẫn còn đây
Đôi bàn tay thay cho câu nói
Vá con tim như lên tiếng gọi
Suốt đường dài Năng lái một tay
Tận đáy lòng tình chẳng đổi thay
Còn một bàn tay thay cho đôi mắt.
Mây Ngàn
QUẠNH HIU
Combault gió lạnh qua song
Tình ta giẫy chết theo giòng thời gian
Ngoài kia mây trắng nắng vàng
Bao nhiêu sợi nắng nhớ nàng bấy nhiêu
Pontault bóng lẻ đường chiều
Không gian bàng bạc nhớ nhiều hơn xưa
Hàng cây gọi gió đong đưa
Mang theo kỷ niệm ngày xưa trở về
Trách ai chẳng vẹn câu thề
Lầu cao khách sạn bốn bề quanh hiu.
Mây Ngàn
GIỌT MƯA ĐÊM
Từ giã bạn hiền lúc nữa đêm
Ngoài trời mưa rớt giọt êm êm
Khách sạn buồn tênh mình tôi ngủ
Thiếu Vạng, xa Hằng vắng lạnh thêm
Thắm thoát mà đã bốn mươi năm
Vạng đi du học rất âm thầm
Bạn bè ở lại đời giông tố
Vạng đã xa rồi vắng biệt tăm
Đêm nay gặp lại ở xứ người
Trên bàn Vạng đãi trái cây tươi
Trong bếp thơm ngon mùi phở tái
Ngoài sân rộn rã tiếng nói cười
Tôi đàn Vạng hát nhạc Thánh Ca
Cạn ly rượu đỏ đến ly trà
Chị Hằng tiếp khách thật chu đáo
Đêm về khách sạn ấm tình ta.
Mây Ngàn
MẬT NGỌT
Mận nhà Tôn Thất Phương
Trái ngọt tựa như đường
Đem về từ bên Úc
Cây mọc thật dễ thương
Chiều Đông trên đất khách
Trời mù mịt hơi sương
Nhìn cây con mới mọc
Chợt nhớ bạn chung trường
Đêm qua mơ thấy bạn
Chung bước dưới trời sương
Bao năm dài xa cách
Mong ngày lại cố hương
Mây Ngàn
ẤM LÒNG
Từ Sidney đến Wollongong
Vượt qua bao nông trại cánh đồng
Mây phủ lưng chừng trên đỉnh núi
Đèo cao vực thẳm biển mênh mông
Nhắc chuyện ngày xưa trường đại học
Giảng đường bé nhỏ học trò đông
Mỗi ngày đến sớm Phan giữ chỗ
Vội vã ghi course được mấy dòng
Sương mù dày đặc xe chậm lại
Vách đá quanh co sợ phập phồng
Ngày xưa Châu Thới mình du khảo
Cũng chính xe Phan lái lượn vòng
Trời vừa ươm nắng xe vừa đến
Biển xanh mây trắng Wollongong
An toàn khen Phan xe khéo lái
Bạn cũ đường xa thật ấm lòng.
Mây Ngàn
Bình luận cho bài viết này